Kinh Bách Dụ: Thuê thợ gốm

0 Shares

Thuở xưa, có thầy Bà- la- môn muốn mở đại hội, ông nói với đệ tử:

-Thầy cần nhiêu chén đĩa để dùng trong những ngày đại hội, con hãy ra chợ tìm thuê thợ gốm về giúp thầy.

Bấy giờ, người đệ tử đi sang nhà người thợ gốm, nhằm lúc người ấy dùng lừa chở hàng ra chợ bán. Chợt con lừa sẩy chân làm đổ bể hết đồ gốm. Người thợ trở về nhà khóc lóc, buồn bã.

Người đệ tử thấy thế hỏi:

-Tại sao anh buồn bã, than khóc như thế? 

Người thợ đáp:

-Tôi khổ công cả năm mới làm được một số đồ gốm, định đem ra chợ bán. Chẳng may bị con lừa quái ác này trong phút chốc nó làm bể hết cả, nên tôi buồn và khổ lắm.

Người đệ tử nghe xong, vui mừng, tự nghĩ: “Con lừa này là con vật giỏi. Đồ gốm làm cả năm mà nó làm bể chỉ trong chốc lát, ta nên mua nó”.

Nghĩ xong, người đệ tử liền hỏi mua lừa. Người thợ gốm vui vẻ bán ngay.

Người đệ tử cưỡi lừa về nhà. Vị thầy hỏi:

-Sao con không thuê thợ gốm mà mua con lừa này về làm gì?

Người đệ tử đáp:

-Con lừa này giỏi hơn người thợ gốm. Những món đồ mà người thợ gốm làm cả năm, con lừa này phá bể trong chốc lát.

Vị thầy nói:

-Con quá dại dột, không biết gì cả! Con lừa này chỉ biết phá bể thôi. Dù cho trải qua trăm ngàn năm, nó cũng không làm được một món đồ nào.

Lời bàn:

Mẩu chuyện này dụ cho người hằng trăm năm thọ nhận người khác cúng dường không hề báo đáp, lại thường làm tổn hại, rốt cuộc không làm lợi ích gì. Người bội ân cũng giống như vậy.