Hàng tại gia cư sĩ chẳng cần phải áo sồng, khăn đạo. Người còn để tóc có thể mặc thường phục niệm Phật, chẳng nhất thiết phải gõ mõ, đánh trống.
Người thích yên tịnh có thể tự lặng lẽ niệm Phật, chẳng nhất thiết phải quây quần lập hội.
Người ngại việc cứ tự đóng cửa niệm Phật, chẳng cần phải vào chùa nghe kinh.
Người biết chữ có thể tự tuân theo giáo pháp niệm Phật.
Ngàn dặm thiêu hương, chẳng bằng ngồi yên trong nhà niệm Phật.
Cung phụng thầy tà, chẳng bằng hiếu thuận mẹ cha niệm Phật.
Giao du rộng rãi với bè bạn ma, chẳng bằng một thân thanh tịnh niệm Phật.
Gởi tiền kho kiếp sau, chẳng bằng hiện đời làm phước niệm Phật.
Van vái, cầu đảo, chẳng bằng hối lỗi sửa mình niệm Phật.
Tu học theo kinh sách ngoại đạo, chẳng bằng một chữ không biết nhưng niệm Phật.
Vô tri bàn xằng lẽ Thiền, chẳng bằng thật thà trì giới, niệm Phật.
Mong cầu yêu mỵ linh ứng, chẳng bằng chánh tín nhân quả niệm Phật.
Nói tóm lại, đoan chánh tấm lòng, diệt ác thì người niệm Phật như thế gọi là Thiện nhân. Nhiếp tâm trừ bỏ tán loạn thì người niệm Phật như thế gọi là Hiền nhân. Ngộ Tâm đoạn Hoặc thì người niệm Phật như thế gọi là Thánh nhân.
Người học Phật cần phải giữ lòng tốt, nói lời tốt và làm việc tốt